Nhà sản xuất

Danh mục sản phẩm

Mai Văn Giót bóng bàn bằng gạch bông

 

Bóng bàn là gì? Đó là môn thể thao mà người Anh đã sáng chế do không chơi được quần vợt trong những ngày mưa. Để chơi bóng bàn, ngoài việc phải có bàn, có bóng còn phải có vợt. Ngày xưa, vợt bằng gỗ phủ miếng cao su gai; còn hôm nay thì phức tạp hơn với hai miếng mút khác màu có công dụng khác nhau.

Ca do la trong the thao
“Cây vợt” gạch của ông Giót...

Nhưng nếu một ngày đẹp trời nào đó, bạn có thấy người ta chơi bóng bàn bằng một miếng gạch bông to bằng bàn tay con nít 5 tuổi thì cũng đừng lấy làm lạ! Thậm chí người ta còn dùng cả vỏ hộp quẹt diêm, nguyên cục gạch, dao chặt đá, ly uống nước hay lon nước ngọt đã gọt nắp để thay vợt! Hãy thử làm quen với một người như thế.

Làng bóng bàn VN hẳn đều biết rõ dòng họ Mai nổi tiếng với “bức tường đồng” Mai Văn Hòa và sau đó là những người cháu kêu bằng cậu do theo họ mẹ như Mai Văn Minh, Mai Văn Giót, Mai Văn Quang...; hay bây giờ là những người chắt Mai Xuân Hằng và Mai Hoàng Mỹ Trang. Nổi tiếng trong giới đánh “độ” bằng một trong những loại “vợt” kể trên chính là Mai Văn Giót (sinh năm 1949) khi ông chơi rất cừ với miếng gạch bông nhỏ luôn đem theo trong túi xách của mình.

Lý do để xuất hiện “dị bản” bóng bàn này ông Giót cho biết cũng khá tình cờ. Đơn giản bởi trình độ của ông Giót tỏ ra cao hơn các đối thủ mà ông gặp phải nên buộc phải chấp. Nhưng chấp mấy trái cũng ăn và cũng nhàm quá nên người ta thách đánh bằng... bàn chải giặt đồ, và đó là cây “vợt” đầu tiên của ông trên đường đánh “độ”.

Nhưng sau một hai tháng dùng bàn chải giặt đồ thi đấu và thấy hơi khó điều khiển đường bóng theo ý mình, ông Giót đã dùng thử cây “vợt” thứ hai là miếng ngói âm dương dùng để lợp nhà, do nó phẳng và dễ cầm hơn. Có được cây “vợt” xịn trong tay, ông Giót đã chơi biến hóa hơn và khiến đối thủ mệt nhọc hơn; thay vì cây “vợt” trước kia chỉ thực hiện được mỗi hai động tác: bóng cao thì bạt xuống còn bóng thấp thì quật tới luôn.

Đến thời điểm này trong túi xách của mình ông Giót vẫn không hề có một cây vợt đúng nghĩa mà chỉ là miếng ngói bửu bối hay bất kỳ cục gạch, viên đá, miếng ngói bằng phẳng nào lượm được có thể cầm gọn trong lòng bàn tay là đủ thi đấu! Muốn gặp và thi đấu với nhân vật độc đáo này, bạn có thể tìm đến CLB bóng bàn Tám Râu (quận Bình Thạnh), và độ của ông cũng rất vui vẻ, chỉ vài chai nước ngọt hoặc gói thuốc lá cho vui!

Ngày trước, V.C.H. - cây vợt số 1 Sài Gòn - sau khi thất bại ở giải vô địch quốc gia đầu tiên, một người bạn có đẳng cấp A2 TP.HCM đã chọc quê và cả hai đã “phân tranh” bằng một trận độ khá lớn. Phía V.C.H. xài “vợt” là một cục gạch thẻ, còn đối phương chơi vợt như bình thường. Và trận ấy V.C.H. đã thắng...

 

 


Bài viết khác: